11 giờ 30 ngày 30/4/1975, thị xã Trà Vinh được giải phóng cùng lúc với giải phóng Sài Gòn. Đây là thắng lợi to lớn, toàn diện và đi vào lịch sử truyền thống của Đảng bộ và Nhân dân tỉnh Trà Vinh nói riêng và Lịch sử của dân tộc Việt Nam nói chung, là thành quả vĩ đại nhất của sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng xã hội do Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo; là trang sử hào hùng và chói lọi trên con đường dựng nước và giữ nước mấy ngàn năm của dân tộc.
Nhân dân ta đánh thắng kẻ thù lớn mạnh và hung hãn nhất của loài người tiến bộ; kết thúc oanh liệt cuộc chiến đấu 30 năm giành độc lập tự do, thống nhất cho đất nước; chấm dứt ách thống trị hơn một thế kỷ của chủ nghĩa thực dân cũ và mới trên đất nước ta; đánh dấu bước ngoặt quyết định trong lịch sử dân tộc, đưa đất nước ta bước vào kỷ nguyên độc lập tự do, cả nước đi lên chủ nghĩa xã hội.
Quân giải phóng tiến vào Dinh Độc lập trưa ngày 30/4/1975. (Ảnh tư liệu)
Mỗi một lần kỷ niệm ngày giải phóng Trà Vinh, giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước, đều để lại trong lòng mỗi người dân Trà Vinh, mỗi người dân Việt Nam, niềm xúc động bồi hồi tưởng nhớ đến công lao của Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại – lãnh tụ thiên tài, Anh hùng giải phóng dân tộc, Nhà văn hóa kiệt xuất của Việt Nam – Người đã làm rạng rỡ dân tộc ta, non sông đất nước ta; bày tỏ sự tri ân, biết ơn vô hạn sự cống hiến to lớn của các thế hệ tiền bối cách mạng đi trước, tưởng nhớ biết bao đồng bào, đồng chí đã anh dũng hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc; chúng ta mãi mãi biết ơn sự hy sinh vô bờ bến của quý Mẹ Việt Nam anh hùng, các thương binh, gia đình liệt sĩ, gia đình có công với nước đã có nhiều đóng góp cho độc lập dân tộc, thống nhất đất nước, chủ quyền quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, vì sự trường tồn của dân tộc, vì cuộc sống và hạnh phúc của Nhân dân.
Tuy nhiên, đi ngược lại với tâm tư, tình cảm của đại đa số người dân Trà Vinh, người dân Việt Nam có lương tri, có lòng yêu nước, lòng tự hào dân tộc, thì một bộ phận người Việt Nam, đặc biệt là các đối tượng phản động, thù địch với sự nghiệp cách mạng của Nhân dân Việt Nam đã có những luận điệu cố tình xuyên tạc ngày 30/4/1975 là dấu mốc gây chia rẽ dân tộc; rằng có thể dùng các biện pháp hòa bình để thống nhất đất nước; rằng cứ để hai miền Bắc – Nam theo hai chế độ khác nhau thì đất nước sẽ phát triển hơn… Phải khẳng định rằng, những luận điệu trên hoàn toàn sai trái, phủ nhận sạch trơn mọi sự hy sinh của thế hệ cha ông để đất nước có được hòa bình, độc lập, thống nhất và phát triển như hôm nay.
Bên cạnh các luận điệu xuyên tạc về ý nghĩa lịch sử ngày 30/4/1975, những năm gần đây, một số tổ chức phản động lưu vong ở nước ngoài như Việt Tân, “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” câu kết với một số cá nhân, tổ chức tôn giáo trong nước như Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, Dòng Chúa Cứu thế (38, Kỳ Đồng, quận 3, thành phố Hồ Chí Minh), Hội H.O. Cứu trợ Thương phế binh và Quả phụ Việt Nam Cộng hoà tổ chức chương trình từ thiện giúp đỡ những thương phế binh Việt Nam Cộng hoà có hoàn cảnh khó khăn. Họ cho rằng, những hoạt động “tri ân” số binh lính nguỵ bị thương tật, tàn phế là việc làm nhằm thực hiện tiến trình “hoà giải”, “hoà hợp” dân tộc.
Sau năm 1975, tổng số thương phế binh Việt Nam Cộng hoà lên đến gần 20.000 người, riêng tại Trà Vinh cũng cả ngàn người, đây là hậu quả nặng nề của cuộc chiến tranh phi nghĩa do bọn thực dân, đế quốc và bè lũ tay sai gây ra, gánh nặng này đè lên vai cho chính quyền cách mạng trong việc khắc phục hậu quả chiến tranh, ổn định và nâng cao đời sống của Nhân dân. Những người này, không những không bị kỳ thị, khinh rẻ (trái ngược với luận tuyên truyền cho rằng sẽ có “trả thù, tắm máu” nếu miền Nam được giải phóng), ngược lại, họ còn được Đảng, Nhà nước đối xử một cách khoan hồng, độ lượng bằng chính sách hoà giải, hoà hợp dân tộc để xây dựng khối đại đoàn kết dân tộc.
Sau giải phóng đất nước, Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hoà Miền Nam Việt Nam đã công bố chính sách khoan hồng, độ lượng đối với những binh sĩ ngụy quân, nhân viên ngụy quyền và đảng viên các đảng phái phản động đã đăng ký trình diện và học tập cải tạo tốt (công bố ngày 28/01/1976). Những năm qua và hiện tại, Đảng Nhà nước có rất nhiều chính sách xã hội, an sinh xã hội mà cả những người trước đây từng tham gia trong chính quyền, quân đội hoặc là thương phế binh của Việt Nam Cộng hoà vẫn được thụ hưởng. Cụ thể: Chính sách đối với người cao tuổi, như: Chính sách y tế cho việc chăm sóc sức khỏe Người cao tuổi; chính sách bảo đảm thu nhập và cuộc sống cho Người cao tuổi; chính sách hỗ trợ Người cao tuổi trong về lĩnh vực văn hóa, thể thao, du lịch. Chính sách đối với người tàn tật như: Chính sách phòng ngừa, giảm thiểu khuyết tật bẩm sinh, khuyết tật do tai nạn thương tích, bệnh tật và nguy cơ khác dẫn đến khuyết tật. Bảo trợ xã hội; trợ giúp người khuyết tật trong chăm sóc sức khỏe, giáo dục, dạy nghề, việc làm, văn hóa, thể thao, giải trí, tiếp cận công trình công cộng và công nghệ thông tin, tham gia giao thông; tạo điều kiện để người khuyết tật được chỉnh hình, phục hồi chức năng; khắc phục khó khăn, sống độc lập và hòa nhập cộng đồng. Chính sách đối với người nghèo, hộ nghèo trong đó có các chính sách như: Chính sách hỗ trợ về bảo hiểm y tế; chính sách hỗ trợ về giáo dục – đào tạo; chính sách hỗ trợ về nhà ở; chính sách hỗ trợ về nước sinh hoạt; chính sách hỗ trợ về đất ở, đất sản xuất, hỗ trợ pháp lý …
Phía sau việc tổ chức chương trình Tri ân thương phế binh Việt Nam Cộng hòa lại là âm mưu chống phá nguy hiểm
Vì vậy, việc các tổ chức phản động lưu vong ở nước ngoài như Việt Tân, “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời”, tổ chức tôn giáo chưa được công nhận (Phật giáo Việt Nam thống nhất), Hội H.O. Cứu trợ thương phế binh và quả phụ Việt Nam Cộng hoà, hay Dòng Chúa cứu thế (38, Kỳ Đồng, thành phố Hồ Chí Minh), với nhiều thủ đoạn, kể cả ép buộc người Việt Nam ở nước ngoài quyên góp tiền để hỗ trợ cho một số ít thương phế binh Việt Nam Cộng hoà chỉ là âm mưu thâm độc kích động “niềm tự hào bán nước”, “dựng lại thây ma quân lực Việt Nam Cộng hoà”, một đội quân tay sai của những kẻ xâm lược, có nhiều tội ác đối với Nhân dân, đối với đất nước; phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc, phá hoại sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa. Một số rất ít thương phế binh([1])chỉ vì vài trăm USD, mà phải viết đơn, hoặc trả lời phỏng vấn các đài nước ngoài có thái độ chống Việt Nam với những lời lẽ sai sự thật, xuyên tạc, khi cho rằng “bị áp bức”, “bị phân biệt đối xử”, hoặc “không có tự do, dân chủ” (buộc phải thế mới được nhận tiền!). Trong khi đó, các nguồn hỗ trợ mà họ nhận được Nhà nước thông qua các chính sách như chính sách đối với người khuyết tật, chính sách đối với người cao tuổi, chính sách đối với người nghèo, hộ nghèo…nhiều triệu đồng, thậm chí hàng chục triệu đồng (như được hỗ trợ xây dựng nhà đại đoàn kết…). Mỗi khoản hỗ trợ cho các đối tượng có hoàn cảnh khó khăn đều đáng trân trọng, những đừng vì một vài trăm USD mà bán rẻ lương tâm, bán rẻ đất nước mình, dân tộc mình với thái độ “ăn cháo đá bát”, phục vụ cho âm mưu, thủ đoạn đen tối của các thế lực thù địch.
Trọng Nhân