Thương những đứa trẻ bị bỏ rơi và trẻ thiếu điều kiện chăm sóc, ông Huỳnh Tấn Hùng – một cựu chiến binh ở huyện Phú Ninh, tỉnh Quảng Nam đã mở cửa đưa những đứa trẻ bất hạnh về nuôi. Hành trình ấy âm thầm, lặng lẽ suốt hơn 15 năm qua.
Câu chuyện của ông Hùng bắt đầu từ cách đây chừng 15 năm. Một phụ nữ sống đơn thân trong vùng vì phải đi làm xa mà ít có điều kiện nuôi nấng đứa con đau yếu nên tìm tới gửi nhờ ông Hùng chăm sóc vì thấy ông yêu trẻ con. Người này ban đầu cũng bảo tìm tới ông vì thấy nét mặt ông phúc hậu, tử tế. Thấy ông nhận nuôi trẻ, nhiều người khó khăn cứ tìm tới gửi con. Ban đầu họ chỉ để trẻ từ sáng rồi đi làm, tới tối đón về nhưng lâu dần thấy trẻ quấn ông, tới tháng ông cũng chẳng lấy tiền chăm trẻ nên nhiều người tới rỉ tai ông về những đứa trẻ bất hạnh bị bỏ rơi ở đâu đó, mong được ông giúp đỡ.
Ông Hùng bảo rằng mình từng là một người lính, chiến đấu và trở về từ Campuchia. Khi về cuộc sống đời thường, ông cố gắng sống thật tử tế, giúp người khó khăn bằng nhiều cách trong khả năng của mình bù lại cho những mất mát mà đồng đội ông đã nằm lại. Trước khi lập trung tâm nuôi dạy trẻ mồ côi, ông đã dành thời gian và tiền bạc để xây nhà tình thương cho người nghèo khó.
Đặc biệt ở mái ấm, nhiều người cũng đã tìm tới tự nguyện giúp việc, nhận nấu ăn, dọn dẹp, làm sổ sách, chăm sóc trẻ mà không nhận tiền công. Những đứa trẻ đi học hằng ngày ở các trường phổ thông như những trẻ khác. Nhiều em thành sinh viên đại học, trưởng thành rồi quay lại mái ấm tìm cách giúp ân nhân của mình nuôi những đứa trẻ khác.
Theo ông Hùng, từ ngày thành lập đến này có khoảng 400 trẻ đến nhờ giúp đỡ, trong đó 200 đến được một thời gian thì người thân đón về, hơn 200 em ở lại trung tâm đến khi trưởng thành. Nhưng kinh phí hoạt động chưa phải là trăn trở lớn nhất của ông Hùng. Điều ông lo là mai này già yếu không thể duy trì trung tâm. Ông vẫn mong ai có khả năng tiếp nhận, ông sẽ bàn giao để tiếp tục chăm sóc các trẻ. “Tôi mong muốn nhiều người khác cũng hãy mở lòng để những đứa trẻ không còn bất hạnh”, ông Hùng nói.